CLB tấm lòng vàng
Ảnh mới nhất
Tiêu điểm
-
Tường Trình Chương Trình Từ Thiện Ấn Độ Đợt 1 Ban TTXH Phật Giáo Khất Sĩ Việt Nam
-
TP.HCM: Sắc sen vàng Kính mừng Phật đản Phật lịch 2565 trên kênh Nhiêu Lộc
-
Nghe Phật trong thiền định
-
KÊU GỌI CHƯƠNG TRÌNH "CHIA SẺ YÊU THƯƠNG CÙNG NGƯỜI DÂN ẤN ĐỘ
-
Viết cho người hoang mang
-
Đừng vội tin những gì mình thấy, nghe, nghĩ
-
Chiếu phim về Đức Dalai Lama tại Liên hoan phim Venice
-
Công nhận cây di sản Việt Nam tại tịnh xá Ngọc Vạn
-
Giáo hội TP.HCM hướng dẫn tổ chức Vu lan - Báo hiếu
Thăm dò ý kiến
Bạn suy nghĩ về mức độ thành công của các chương trình mà CLB Tấm Lòng Vàng đã thực hiện ?
Lịch âm
Thơ Ca
Quê (18:46 25-09-2012)
Bùi Thư
Người tập nhớ, kẻ học quên
Vịn màu hương khói thơm bên bốn mùa.
Nào là sung chát khế chua
Nào cay đắng một đời chưa làm người
Thiền môn lắng lại khóc cười
Lời kinh cho cả đất trời biết yêu.
Bạn có thể nghe bài viết: Quê tại đây
Chênh vênh như một cánh bèo
Nửa choài ra biển nửa neo vào đồng!
Mặn mòi ngấp nghé cửa sông
Quê tôi từ thuở bế bồng đã lo!
Bão giông dài ngoẵng chân cò
Chỉ nụ cười của trời cho thì tròn…
Vậy mà cỏ vẫn cứ non
Má con gái chẳng phấn son cũng hồng
Như niềm tin gửi cánh đồng
Ngàn năm vẫn chín thành bông lúa vàng.
Bùn chua xây những huy hoàng
Chênh vênh giữa những mơ màng… quê ơi!
Lời ru mẹ Âu Cơ gửi đảo
Dẫn con về phía biển xanh
Thương cha, mẹ khóc lệ thành đảo xa
Mấy đời xẻ bảy chia ba
Sục sôi biển cứ thiết tha cùng người.
Sóng ngầm vạn kiếp chưa thôi
Mẹ ru đá ngủ trong lời nước non
À ơi mấy cuộc vuông tròn
Máu cha còn gửi cội nguồn đất đai
Núi cao, biển rộng sông dài
Lời ru mẹ vọng bên ngoài nước non
Nước mắt mẹ ứa màu son
Mẹ ru cho lặng sóng cồn biển xanh…
Nhà ta kẻ cắp rập rình
Quên lời mẹ, tưởng bình minh là hồng,
Em cầm nón trắng sang sông
Phút nông nổi lỡ mang giông bão về.
Biển cồn trăm nỗi tái tê
Lời cha ông dẫn lối về mai sau
"Trời xanh còn ở trên đầu
Mấy ngàn năm đã cũ đâu, kẻ thù"!
May còn vang vọng lời ru
Còn nước mắt mẹ nhân từ trong tim
À ơi, đảo nổi đảo chìm
Từ cay đắng mẹ-mà nên đất này.
Lên chùa
Người tập nhớ, kẻ học quên
Vịn màu hương khói thơm bên bốn mùa.
Nào là sung chát khế chua
Nào cay đắng một đời chưa làm người
Thiền môn lắng lại khóc cười
Lời kinh cho cả đất trời biết yêu.
Tưởng nghe sương gió đổi chiều
Từ bi hóa kiếp bao nhiêu cũng đành
Vui buồn gửi sắc rêu xanh
Nương trên mái cổ giữ lành đất đai.
Sân chùa tìm dấu chân ai
Bùa mê đã trả ra ngoài ngàn năm.
Bon chen trong khói hương trầm
Lòng tham còn đó… cõi trần nổi giông.
Bao giờ mới hết long đong
Sáng nay lại một đám đông ngồi thiền.
Viết ở ngã ba
Vậy là em cũng lấy chồng
Và tôi cũng đã làm xong việc rồi
Ngã ba này ngã ba ơi
Một phía em, một phía tôi bắt đầu
Ngã ba thì có từ lâu
Tôi đồng ruộng đến, em dầu dãi lên
Con đường ngắn, chật bon chen
Cả gan tôi, ngỡ ngàng em… bỗng dài
(Thôi thì không nhắc đến ai
Để hôm nay gặp ngày mai khỏi chào)
Ngã ba gửi lại ồn ào
Nẻo tôi gặp ở nơi nào cũng em.
NGUYỄN THẾ KIÊN (qdnd.vn)
Bình luận (0)
Tin liên quan hoặc Tin cùng chuyên mục :
Sự tĩnh lặng mang mùi hương thiền định ( 09:04 20-02-2019 )
Nụ cười Sen nở ( 11:07 12-02-2019 )
Sự tĩnh lặng mang mùi hương thiền định ( 09:56 15-01-2019 )