Loading
Tìm kiếm trên Google

Ảnh mới nhất

Thăm dò ý kiến

Bạn suy nghĩ về mức độ thành công của các chương trình mà CLB Tấm Lòng Vàng đã thực hiện ?

bình thường
chưa đạt
tốt
hoàn toàn thành công

Lịch âm

Truyện - tùy bút

Thời gian và kí ức(08:23 29-03-2013)

Bùi Thư

Chia sẻ: Kiểu đọc

Một tiếng chuông chùa vang vọng, dẫn con người vào chốn tĩnh tâm

Bạn có thể nghe bài viết: Thời gian và kí ức tại đây

Rồi đôi lúc nghe tiếng chuông chùa tôi lại giật mình tỉnh giấc, vì có lẽ tôi đã thả hồn theo kí ức quá nhiều, những buồn vui, ưu tư lại hiện lên trong tôi, một cái cảm giác khó tả, cảm giác của một đứa con nít 7 tuổi, lẻo đẻo theo mẹ đi chùa, rồi vô tư, ngây thơ cứ đòi ở chùa không chịu về nhà với những lí do mặc sức hồn nhiên :” Ở đây nhiều bạn lắm, ở đây con có tên hay nữa, ở đây con được mặc đồ đẹp, được múa, được hát...rất rất nhiều lí do”. Vậy đấy, thật đơn giản, không chút suy nghĩ, những cảm nhận của đứa con nít chưa hiểu gì, chỉ vui đùa và thích “Chùa” đơn giản chỉ vì những cái gọi là hạnh phúc trẻ con!

Và rồi những thói quen đến chùa và sinh hoạt cũng lớn dần cùng tôi theo năm tháng, cả trong suy nghĩ và nhận thức.

Mãi đến khi tôi xa nhà lên thành phố để tiếp tục ước mơ, hoài bão của mình. Như thường lệ, tôi không từ bỏ thói quen của mình, tôi tìm đến một ngôi chùa ở gần nơi tôi ở, nhưng sao lạ quá, đến trước cổng chùa nhưng tôi lại không dám vào, chỉ đứng nhìn và lặng lẽ đi về, lần thứ hai cũng vậy và không có gì khá hơn, nghe có vẻ nghịch lí quá, một đứa đi chùa từ nhỏ như tôi sao lại nhút nhát như vậy được, tôi cảm thấy mình có khoảng cách và sao quá đỗi lạ lẫm, nó trang nghiêm và vắng lặng hơn những gì tôi cảm nhận ở nhà. Lấy hết can đảm để lần thứ 3 đến đó, nhưng lần này thì khác, chưa kịp có ý tưởng gì trong đầu thì có người gọi tôi: ”Bé con! Đến chùa sao lại không vào lễ phật mà đứng đó hả con?” Tôi bỗng thót tim, vội vàng, ấp úng gãi đầu “dạ”. Cái cảm giác lúc nhỏ lại một lần nữa hiện lên trong tôi, hạnh phúc, vui sướng hay là cái gì đó không thể diễn tả được, hình ảnh vị thầy hiện lên trong tôi như một cứu tinh, một vị Phật, người đã đưa tôi đến nơi đầy ánh sáng kì diệu.... Và chính nơi đây đã cho tôi hiểu và nhận thức được điều mà từ trước đến giờ tôi cứ mơ hồ và không biết gì về nó cả, ươm trong tôi một mầm non đang chớm nở, tôi học được cách yêu thương, biết quan tâm người khác, biết đối mặt với những khó khăn thử thách, đối mặt với những bon chen cuộc sống, và vững vàng hơn khi trong tim luôn có Phật.

Và như thế, những gì tôi học được sẽ mãi hành trang vững chắc để tôi tiếp tục với ước mơ và hi vọng của mình. Tôi muốn, muốn hét thật to, muốn muốn cho cả thế giới biết được hạnh phúc và cảm nhận của tôi. Muốn khoe hết niềm vui và tự hào vì tôi đã tìm được lối đi riêng cho mình, không xô bồ, không cầu kì phức tạp, mà đơn giản nhưng lại hạnh phúc vô cùng.

 

 
 

Tặng cho bạn một chút bình yên

Xóa tan đi hết nỗi muộn phiền

Để sớm mai mỗi khi thức dậy

Thấy yêu đời và sống thật hồn nhiên!
 
 
                                                                                                                        Vivi

Bình luận (2)

I think so so ( 14:56 | 29-03-2013 )

"Cuộc đời không đẹp tựa vần thơ Sướng, khổ, buồn vui mãi đợi chờ Vô thường tiếp diển từng ngày một Thấu hiểu nhìn đời tựa giấc mơ " "Quá khứ đã qua đi tương lai chưa biết trước được chỉ có hiện tại mới chính là giây phút thật sự của mình". Cuộc đời có nhiều khó khăn vất vả hy vọng Vivi sẻ luôn vững bước trên tới con đường hạnh phúc của mình. Cảm ơn vivi đã cho tôi cái gì đó gòi là niềm tin vào con đường đã chọn.

Giac Thong ( 10:25 | 30-03-2013 )

hahaha ! thoi gian dang ranh roi ! nhung dong chu rat la binh di nhung lai cuon hut GT den dau cham cuoi cung ! chot bong nhien nho lai cau noi " Trong cuoc song, co nhung thu hanh phuc bat nguon tu nhung dieu gian don ". Chuc mung nguoi viet, ban da thanh cong doi voi bai viet nay ! Nhung dieu hay va y nghi rat la binh thuong nhung da thu hut GT doc het ! va cuoi cung thay duoc ten Tac Gia ! chuc mung Vivi !

Viết lời bình mới:

Mã bảo vệ : (*)