Loading
Tìm kiếm trên Google

Ảnh mới nhất

Thăm dò ý kiến

Bạn suy nghĩ về mức độ thành công của các chương trình mà CLB Tấm Lòng Vàng đã thực hiện ?

bình thường
chưa đạt
tốt
hoàn toàn thành công

Lịch âm

Truyện - tùy bút

Thư gửi mẹ(09:47 22-08-2013)

Bùi Thư

Chia sẻ: Kiểu đọc

on muốn thời gian ngừng trôi. Con muốn vạn vật ngơi nghỉ. Để đừng bao giờ con phải đối diện với cái ngày tối tăm nhất: Con không còn mẹ, ngày mà buộc đã có lúc con phải nghĩ đến nó, với chứa chan nước mắt.

Bạn có thể nghe bài viết: Thư gửi mẹ tại đây

              

           Ngày…tháng…năm…

 Mẹ thương yêu của con.

 

Mượn mảnh hoa tiên viết nỗi lòng

Gửi đến mẹ yêu đang nhớ mong.

 Bức thư này con viết gửi đến mẹ, con rất muốn mẹ đọc nó, thay cho những lời con muốn nói, thay cho bao hối lỗi trước những sai lầm, thay cho tình cảm đứa con thơ muốn gửi trao đến mẹ. Con hi vọng mẹ sẽ đọc được hoặc nghe được những lời khoắc khoải, trằn trọc, ray rứt của con mẹ ạ!

Cho đến hôm nay con vẫn chưa về thăm mẹ, mặc dù mùa Vu Lan báo hiếu đã đến rồi, con thật có lỗi. Con muốn cúi đầu tạ lỗi với mẹ. Mẹ ơi! Con vẫn muốn nói với mẹ rằng: Xin tạ ơn Người đã tạo cho con nên vóc nên hình, xin tạ ơn Người đã nuôi dưỡng cho con khôn lớn, với đủ nhân cách làm người.

Con đã hiện hữu trên cuộc đời này, con đã được sống, được làm một con người đúng nghĩa, là những gì mẹ đã dày công chắt lọc, vun vén cho con suốt quãng đời dài. Tất cả những gì của mẹ đều đã ưu ái dành hết cho con, không bao giờ đòi hỏi một sự đáp trả. Lòng mẹ cao cả quá đỗi. Con chẳng dám một lần đem so sánh đâu mẹ ạ!

Mẹ yêu con, một tình yêu vượt lên tất cả tình yêu khác, một tình yêu không hề bị nguội lạnh bởi sự ích kỷ, lãnh đạm, không hề mai một bởi sự vô ơn, không hề suy suyển trước bao thăng trầm biến cố, không hề đắn đo trước mọi hiểm nguy.

            Mẹ yêu con - một tình yêu nghìn trùng con sóng vỗ

            Mẹ yêu con -  một tình yêu vạn dặm trời mây

            Mẹ yêu con - một tình yêu đâu đó quanh đây

            Ấy nhưng con vô tình quên khuấy!

          Nếu như tạo hóa đã ban cho con người quyền sinh tồn. Ban cho vạn vật sự sống còn. Thì mẹ là người đã ban cho con một hình hài, một con tim biết khóc, biết cười, một khối óc để suy nghĩ, học tập và làm việc, tự chủ và độc lập.

           Nếu mẹ không sinh con ra, chắc có lẽ giờ này con còn lẩn khuất đâu đó hay mơ hồ chạy chơi rong ruổi trong sự vĩ đại bao la của vũ trụ, mập mờ như những ánh sao xa nhập nhòa như sắc tím trong buổi xế chiều hôm mẹ nhỉ!

Đời cứ thế mãi trôi…Đời như một giấc mơ dài phải không mẹ? Đẹp đẽ có, hãi hùng có, êm đềm có, giông bão có, hạnh phúc có và đau khổ cũng có. Ở sắc thái nào của cuộc đời, mẹ vẫn điềm nhiên cam chịu, đón nhận và gồng gánh tất cả trên đôi vai gầy guộc, qua triền miên năm tháng. Không một lời than vãn, không một tiếng thở dài. Tất cả cho con, tất cả vì con, con biết vậy. Những vui buồn ấy, những ngọt ngào và đắng cay ấy, đã in hằn trên da thịt mẹ. Bây giờ là dấu vết của thời gian. Dẫu vậy, vết hằn khắc nghiệt của năm tháng, vẫn chẳng thể đem già nua đến tô điểm lên khuôn mặt mẹ. Trong mắt con mẹ thật rạng rỡ, mẹ tràn đầy tươi sáng, thanh cao và vô vàn nhân hậu. Mẹ ơi! Đơn giản vì mẹ là mẹ của con.

Thế gian vẫn nói “tình mẹ như đất trời”, thời gian dần trôi qua con trưởng thành lên từng giây phút, tóc mẹ lại bạc thêm từng phút giây… Con biết là sợi tóc ấy bạc vì con, bạc vì bao lỗi lầm, sai trái, bạc vì bao vất vả lo toan cho cuộc sống. Những gian truân đời mẹ, con từ khi biết nghĩ đến giờ đã ghi nhớ, và lòng luôn âm thầm cảm phục.  Tình yêu thương mẹ dành cho con vô bờ bến, không hề có điều kiện.

 Muôn đời, sẽ không ai có thể nói hết về tình mẹ. Con hiểu rằng: “ Trái tim của người mẹ mãi mãi là một kỳ quan tuyệt vời nhất”. Trong con luôn dằn vặt hoài ý nghĩ: Con chưa làm được gì để đền đáp ơn sâu nghĩa nặng cao vời của mẹ. Và con sẽ làm gì đây?

         Chỉ biết cúi xin mẹ thứ tha. Con biết, mẹ bao giờ cũng sẵn lòng bao dung cho con mọi điều con xin, trăm điều con muốn, phải không mẹ? Cả đời con chỉ biết nguyện cầu, mãi nguyện cầu cho mẹ sống mãi với con, dẫu biết lời cầu xin tha thiết ấy viễn vông. Bởi có cái gì đâu mà trường tồn vĩnh viễn đâu sao con vẫn cứ ước ao muôn lần như thế. Con muốn thời gian ngừng trôi. Con muốn vạn vật ngơi nghỉ. Để đừng bao giờ con phải đối diện với cái ngày tối tăm nhất: Con không còn mẹ, ngày mà buộc đã có lúc con phải nghĩ đến nó, với chứa chan nước mắt.

       Bên con, mẹ luôn là chiếc bóng cần mẫn, âm thầm và hết sức lặng lẽ, nâng đỡ con, bảo ban con, an ủi con, dìu dắt và thổi sức mạnh cho con trên chông gai cuộc dời. Mỗi bước đi của con đều có bước chân của mẹ nhẫn nại theo cùng. Con muốn tắm mãi trong dòng sông yêu thương của mẹ. Dòng sông cứ tuôn trào bất tuyệt và yêu thương cứ lấp kín đời con. Con cần thiết có mẹ - mẹ ơi biết không? Vì mẹ chỉ có một- duy nhất như mặt trời tỏa sáng, như mặt trăng khuya huyền dịu, làm rạng ngời đời con mẹ nhé!

 

       Con ngẫm rất lâu và chiêm nghiệm một điều:

Nếu con bị mắc nạn trên đỉnh núi cao nhất: con biết tình yêu của ai sẽ theo con đến tận cùng.

Nếu con bị chết đuối dưới đáy biển sâu nhất: con biết nước mắt ai sẽ dành cho con nhiều nhất.

Nếu con bị đày đọa thể xác và tâm hồn: con biết sự lo lắng và lời nguyện cầu của ai dành cho con nhiều nhất .

Không ai khác cả đó chính là: Mẹ Của Con.

Con vẫn xin chắp tay nguyện cầu: Mẹ ở mãi với con, mẹ nhé!

 

                                                                                                                                                                                                    Con của Mẹ

                                                                 HS. Dạ Nguyệt Phong Sơn

                                                                                                                                                                                                Hương Từ Bi Tập 18                            

Bình luận (0)

Viết lời bình mới:

Mã bảo vệ : (*)