Loading
Tìm kiếm trên Google

Ảnh mới nhất

Thăm dò ý kiến

Bạn suy nghĩ về mức độ thành công của các chương trình mà CLB Tấm Lòng Vàng đã thực hiện ?

bình thường
chưa đạt
tốt
hoàn toàn thành công

Lịch âm

Thơ Ca

Khóc ân sư(15:19 08-04-2013)

Bùi Thư

Chia sẻ: Kiểu đọc

 

Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật
Ngưỡng bái bạch Giác linh Hoà thượng!

Bạn có thể nghe bài viết: Khóc ân sư tại đây


Nhận ai tin, con sững sờ,

Không tin hiện thực hững hờ thế ni.

Trần thế tuôn lệ biệt ly,

Không gian tím ngắt, Người đi sao đành...

Tuần trước con đọc tin nhanh,

Tin Người khai khoá pháp hành khuyến tu.

Ngọc Túc thọ đức thiên thu,

Ân Thầy giáo dưỡng hạnh nhu khiêm nhường.

Con mừng thấy cảnh quê hương,

Chư Thầy hiền đức an khương thể hoà.

Nay tin Thầy đã trú toà,

Niết - bàn tịch tĩnh Liên Hoa Thầy về.

 

Kính nghe:

Hơn tám mươi năm nhập thế,

An Nhơn - Bình Định chốn chân quê.

Bốn mươi năm hiếu nghĩa vẹn tròn,

Duyên thế tình sắt son hội mãn.

Mến hạnh Phật chơn không đơn giản,

Buông nợ trần nhẹ gót xuất gia.

Đây một bát cơm của ngàn nhà,

Vạn dặm tha phương ta với ta

Tu thân, độ người thoát sinh tử,

Xuân thu ngày tháng mấy trăng qua!

 

Ôn lại:

Một đời tu tập bình dị,

Công quả bên cạnh hành trì,

Niệm hơi thở theo tay cuốc, theo bước chân đi,

Sớm khuya tinh tấn, lòng thanh thản.

Bên cạnh Người, con cảm sự bình an,

Rất bình an từ tâm Người lan toả,

Từ nụ cười bao dung hiền hoà,

Từ lời nói độ lượng trìu mến.

Lúc bảo ban khuyên nhắc,

Lúc khai thị pháp đàn,

Lúc rầy trách dỗ dành,

Và từ trong cả vô thanh,

Âm vang từ bi không dứt.

Mỹ đức khiêm cung, nhẫn nhục thanh cao,

Tâm chứng viên thông, nhuần vị đạo,

Giáo hoá quần sinh quên cả chính mình,

Kẻ còn người mất đều nương nhờ ân oai.

Vững tay chèo, con thuyền chánh pháp,

Chở niềm vui, an lạc đến muôn loài.

 

Cung kính ghi lòng:

Người thường bảo “Tu là học, học chớ quên tu.

Trí thế gian không sao cho đủ,

Giới và Định con ơi hãy giữ,

Ngày Tuệ sanh, ấy lúc con trưởng thành.

Mạch Phật pháp vai con phải gánh,

Đền ơn Thầy, ơn Tam Bảo, chúng sanh.

Thiểu dục tri túc, dồi trau giới đức,

Hạnh nhu hoà, luôn kiểm thúc từng giờ,

Sanh tử sự đại, con chớ thờ ơ,

Bao nhiêu đấy, làm đi, dầu phương nào, con vẫn gần ta trong gang tấc.”

 

Nhưng than ôi!

Vô thường đến, vô thường sao quá vội?

Gần trong gang tấc nay vụt khuất tầm tay.

Đàn con dại ngẩn ngơ, Người quảy bước về Tây.

Con phải làm gì đây, làm gì đây?!

Thương cho con mới chập chững vào đời,

Thương cho con còn yếu mềm trước ngàn khơi,

Trần thế cuồng xoay đảo điên điên đảo,

Con vẫn tập xả ly rừng phiền não,

Hỷ nộ ái lạc phàm tình từ lâu,

Nhưng làm sao giấu lệ đẫm tủi sầu,

Bậc Long Tượng sớm hồi đầu chốn cũ.

 

Ngưỡng bái bạch giác linh Hòa thượng!

 

Quán trọ đời kia quá nhỏ nhoi,

Sanh tử phù vân, đã mệt nhoài,

Hạc vàng xoải cánh Tây phương cảnh,

Chỉ gởi trần gian thân huyễn thôi.

Sanh diệt, diệt sanh mộng mị biển luân hồi,

Cất bước đi cũng là đang bước về, mỗi bóng ta mồ côi,

Thoáng chốc tóc pha sương, một đời trả về cát bụi,

Như sông ùa về biển, như mây bay về ngàn.

Vô thường ấy chính là Thường bất diệt,

Song nỗi ngậm ngùi thầm lặng tan trong tha thiết,

Ngọc Quang vắng bóng Thầy từ đây.

Miền Lạc bang thềm động bước chân Thầy.

Cốc lá rêu phong sầu miên trần thế,

Long Hoa hội đã đến lúc Người về,

Cửa bảo tháp nay bùi ngùi rèm phủ,

Thân tứ đại tro tàn hoá thiên thu.

Đạo viên quả mãn Người yên nghỉ,

Con ngưỡng nguyện Người sớm quay trở lại,

Cõi Ta bà vẫn còn lắm bi ai.

Xin Người thương về dắt dẫn hậu lai.

Qua bể khổ, đến bờ vui Giải thoát.

  

TKN. Liên Hoà (Ấn Độ) - daohphatkhatsi.vn

Bình luận (0)

Viết lời bình mới:

Mã bảo vệ : (*)