CLB tấm lòng vàng
Ảnh mới nhất
Tiêu điểm
-
Tường Trình Chương Trình Từ Thiện Ấn Độ Đợt 1 Ban TTXH Phật Giáo Khất Sĩ Việt Nam
-
TP.HCM: Sắc sen vàng Kính mừng Phật đản Phật lịch 2565 trên kênh Nhiêu Lộc
-
Nghe Phật trong thiền định
-
KÊU GỌI CHƯƠNG TRÌNH "CHIA SẺ YÊU THƯƠNG CÙNG NGƯỜI DÂN ẤN ĐỘ
-
Viết cho người hoang mang
-
Đừng vội tin những gì mình thấy, nghe, nghĩ
-
Chiếu phim về Đức Dalai Lama tại Liên hoan phim Venice
-
Công nhận cây di sản Việt Nam tại tịnh xá Ngọc Vạn
-
Giáo hội TP.HCM hướng dẫn tổ chức Vu lan - Báo hiếu
Thăm dò ý kiến
Bạn suy nghĩ về mức độ thành công của các chương trình mà CLB Tấm Lòng Vàng đã thực hiện ?
Lịch âm
Truyện - tùy bút
Bình yên cho con
Cũng là người cha nghiêm nghị ít nói nhưcon ng vẫn hiểu ba từng chút. Ba cũng hiểu con nhiều hơn con tưởng.
Còn mãi tình lam
Chiều xuống dần, những sợi nắng vàng yếu ớt vắt trên những giò lan, những nhánh Tùng Nhật Bản… lung linh, lay động khi có làn ghó nhẹ thổi qua. Những đóa sen trong bể cạn, có hoa đã nở, nhưng vẫn có búp đang nhú mầm vươn thẳng lên trời như không hạn hữu thời gian.. Ngày chuyển qua đêm để ngày sau những đóa sen bừng nở dưới ánh mặt trời tỏa ngát hương thơm…
Nguyễn Khải nói về lòng tham và trói buộc
Tố Hữu, ông thực sự là ai?
NVTPHCM- Sáng ngày 4.12.2012, Lễ tưởng niệm 10 năm ngày mất của nhà thơ Tố Hữu được tổ chức tại Hội trường Hội Nhà văn Việt Nam ở Hà Nội. NVTPHCM trân trọng giới thiệu bài viết của nhà phê bình Nguyên An về nhà thơ cách mạng Tố Hữu.
Tuổi già
Mùa đông năm nay mưa không nhiều, vắng bão và ít gió. Thế mà ông cụ Đa cứ ngồi lo ngay ngáy, bữa ăn chỉ xơi chừng một bát cơm là ngưng. Bà cụ bưng chén lên định xới thêm cơm cho ông, nhưng ông đã kịp gác đôi đũa ngang trên chén ngăn lại.
Chuyện chưa kể hết về chùa Bửu Trì
Chúng tôi đến chùa Bửu Trì, thuộc phường Xuân Khánh, quận Ninh Kiều – TP Cần Thơ, nơi thường xuyên cưu mang những mảnh đời trẻ em mồ côi, bất hạnh. Sư cô Trần Cam Kết, pháp danh Tâm Niệm, hiện đang trụ trì chùa kể lại “... trước đây đã có nhiều vụ trẻ em mới sinh bị bỏ rơi, thậm chí còn ném xuống sông Rạch Ngỗng rất thương tâm, sau khi có chùa không còn xảy ra tình trạng ấy nữa…”.
Vọng thái sơn
Trong kho tàng văn chương Việt Nam từ ngàn xưa đến nay, đã có nhiều nhà văn, nhà thơ nổi tiếng trên văn đàn viết văn thơ, ca dao, ca tụng về người mẹ. Những hình ảnh cao quý, hiền hòa của người mẹ được diễn tả như vầng trăng tròn huyền ảo, ngọt ngào như nguồn suối trong lành… chứa đầy chất liệu yêu thương để nuôi con mau lớn, trí tuệ thông minh. Có nhiều địa phương dân gian đã khéo vận dụng những hình ảnh thực tế, chân thực để so sánh người mẹ như chuối ba hương, xôi nếp một. Có những bài nhạc ca tụng người mẹ dịu hiền, với tình yêu thương con bao la như biển Thái Bình dạt dào...
Thương hoài cái rét quê mùa
Xa quê, nhớ gì chẳng nhớ, ai lại đi nhớ rét, nhớ cái mùa khắc nghiệt nhất trong năm. Nói vậy thôi, dường như những gì tác động càng mạnh vào ta, dù là tốt hay xấu, ta lại càng thấm thía, càng nhớ lâu. Mỗi lần nghe như gió mùa đang về ngoài kia, lòng lại chộn rộn như những ngày ấu thơ đang ùa về trong tâm trí.
Hớn hở tìm nhau
Trong cơn bão đang kéo về phố, mưa như trút cơn giận dữ khắp mọi nơi, gần như không ai ra khỏi nhà, thì tôi nghe điện thoại của Trung. Tôi chưa hề biết mặt Trung bao giờ, dẫu theo vai vế thì Trung là con ông chú ruột, là em họ của tôi.
NGHĨ VỀ CHA
Những làn gió thu nhè nhẹ thổi, những cơn mưa ngâu chợt đến chợt đi đã xua tan không khí oi ả, nóng bức của mùa hè sôi động, mùa thu với bao ước mơ êm đềm lại bắt đầu và mùa Vu Lan nữa lại đang về.
Nhạc tính - xưa và nay
Thơ cổ điển Việt Nam rất coi trọng nhạc tính, thậm chí ngay trong quan niệm thể loại, hai chữ “thơ ca” đi liền với nhau. Nhạc tính được nâng lên thành một nét thi pháp, nói như cụ Lê Đình Diên: “Thơ là sự biểu hiện của nhạc, thanh là sự hỗ trợ của thơ"
Ông trời có mắt
Bà vẫn thường hay nói với má ‘ một điều nhịn bằng chín điều lành, ông trời có mắt con à’.
Có phải mẹ về
Những cơn mưa vào lúc trời gần sáng bao giờ cũng êm ả và buồn, những hạt mưa rơi xuống mái tôn rời rạc, mơ hồ như tiếng lá khô lăn trên mặt đường trong buổi trưa đầy nắng. Tôi thức giấc và nghe tiếng gió mênh mông ngoài đầu ngõ…
Chân quê
Sáng sớm, đang ngái ngủ trên giường, Chanh phát hoảng vì ngửi thấy mùi gì khen khét, hăng hắc như nhựa ni lông cháy, pha cả hơi xăng. Chanh gọi toáng lên: “Ông ơi, cháy”. Bà Hà từ dưới bếp đi lên, điềm tĩnh nói: “Không phải cháy nhà đâu cháu, cháy quần áo đấy”. Chanh vẫn ngơ ngác: “Quần áo của ai, sao lại cháy ạ?”. Bà bật cười: “Quần cộc và áo hai dây của cháu, bà tiễn nó đi một đoạn”